Posted by : Unknown
Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015
Tuổi trẻ của em và anh rồi cũng sẽ đi qua nhanh lắm, như vốn
dĩ phải vậy. Nặng trĩu những nghĩ suy về chuyện hai đứa, có được gọi là yêu
không khi con tim em yếu mềm trước mùa thu hà nội – bên anh, còn con tim anh
quá đỗi mỏi mệt với mối tình dở dang.. Dù em đã cố gạt nỗi sợ một ngày 2 đứa sẽ
lại xa để tự bao biện bản thân “hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười”.
Đảo chiều cái lý trí mà nghĩ suy, mà tự xoa dịu những hoài
nghi trăn trở cho một mối tình “thoáng vội” cần nhau của 2 con tim trật nhịp
đang cố vẫy vùng vay mượn chút hạnh phúc của nhau để chắp vá cho những quẩn
quanh tổn thương, giằng xé.
Em vẫn cứ lặng lẽ mượn tạm đôi bờ vai vững chãi, đôi bàn tay
ấm nồng mà tựa vào những khi yếu lòng giữa bao bon chen, hơn mất được thua của
đường đời khấp khểnh..
![]() |
Cuộc tình chắp vá những nỗi niềm riêng |
Ngoài kia, những chuyến xe bus chở bao câu chuyện tình yêu đôi lứa tới bến tới bờ, mà em tìm hoài sao chẳng thấy chuyến nào chở trọn vẹn chuyện tình của hai ta? Mong mỏi, cố gắng trong những trống vắng khiếm khuyết hư hao giữa những niềm tim vốn dễ vỡ lại càng hao gầy. Chuyện tình của cả 2 sẽ không có ngôi nhà nhỏ ấm cúng có anh, có em cùng những tiếng cười hạnh phúc.. Em và anh, dẫu biết cả hai rồi cũng chỉ như chút gió thêm hương vào cuộc sống có nốt thăng, trầm của nhau thêm vị, nhưng vẫn cố chọn lựa bên nhau mà dựa dẫm giữa đời. Một chút say, một chút mộng mị của cái mang tên lý trí: "một chuyện tình không trọn vẹn"!
Lặng lẽ nắm tay nhau trầm ngâm bên những ly cafe mà cảm nhận vị “đắng” của cuộc tình chắp vá những nỗi niềm riêng. Sẽ nhanh lắm, vội vã mà rẽ qua nhau ở một điểm nào đó trên đường đời.